- Chú mà cũng phải thắt cái này à? - Trông các chú ra dáng người thành phố rồi... Lần sang thăm một nước bạn, một cán bộ ngoại giao xin phép Bác ra phố. Bác bắt cán bộ đó mặc quần áo, thắt càvạt nghiêm chỉnh rồi mới cho phép đi. “Thời” và “cảnh” năm 1945 là đa số đồng bào ta vừa qua 80 năm bị áp bức nô lệ, qua cơn đói Ất Dậu, vừa bị lụt bão, miếng cơm, củ khoai chưa đủ ăn, áo không đủ mặc. Thế mà các cán bộ - là những người đầy tớ của nhân dân, như lời Bác dạy - lại mặc những quần áo sang trọng, đắt tiền, thì “khó coi”. Khi Bác đi thăm nông dân, Bác đi dép, tới ruộng, Bác bỏ dép, xắn quần lội ruộng, tát nước với bà con. Trong khi đó, có anh đi giầy bóng loáng, chỉ có thể đứng trên bờ hỏi thăm. Báo Nhân Dân ngày 18-5-1994, có đăng một bài, nội dung tóm tắt như sau: Trước ngày ra đi, vẫn thấy Bác làm việc đúng thời gian biểu đã định, chẳng thấy Bác “sắm sửa gì”. Trong khi đó, một số cán bộ trong phái đoàn lo tìm hiểu “mốt” Paris, lo may mặc những bộ comlê, sơ mi, càvạt, đóng giầy mới và có người còn lo cả khoản nước hoa. Việc làm ấy của các cán bộ cũng là điều tốt. Nhưng có điều chắc là các “vị” đi hơi xa, hay có thể hơi “ồn ào”, có vẻ như một cuộc thi đua may sắm. Chuyện đó đến tai Bác. (Theo tài liệu tuyên truyền của Ban Tuyên giáo Trung ương)
Số lần đọc: 2527
|
Tin liên quan
Quà Bác Hồ tặng các cháu(08.04.2011)
Câu chuyện xây hội trường(08.10.2010)
Hạnh phúc lớn nhất của đời tôi(08.09.2010)
Bác Hồ trong lòng đồng bào Tây Bắc(08.08.2010)
Từ đôi dép đến chiếc xe ôtô(08.07.2010)
Bác có phải là vua đâu?(08.06.2010)
Chú còn trẻ, chú vào hầm trú ẩn trước đi(08.05.2010)
Thời gian quý báu lắm(08.05.2010)
Bát chè sẻ đôi(08.03.2010)
Không ai được vào đây(08.02.2010)
|